Đề xuất bài viết Bài viết Bình luận In bài viết Chia sẻ bài viết này trên Facebook Chia sẻ bài viết này trên TwitterChia sẻ bài viết này trên LinkedinChia sẻ bài viết này trên RedditChia sẻ bài viết này trên Pinterest
Đó là một thời điểm thú vị trong bóng đá hiện nay với rất nhiều khoản đầu tư đến từ các quốc gia giàu dầu mỏ và các tỷ phú dầu mỏ của họ, như giải Ngoại hạng Anh, La Liga và ở một mức độ nào đó là giải đấu hàng đầu của Pháp có nghĩa là nó giống như một sân chơi của các tỷ phú hơn là niềm đam mê dành cho những người đã thành công trong kinh doanh để sau đó sở hữu câu lạc bộ mà họ đã hỗ trợ khi còn nhỏ. Dave Whelan của thế giới đang bị ép ra ngoài và bị thay thế bởi những người đàn ông giàu hơn và trẻ hơn từ Trung Đông.
Điều này không nhất thiết phải là một điều xấu, chỉ cần hỏi những người hâm mộ Manchester City hiện đang theo dõi những cầu thủ như Sergio Aguero, Samir Nasri và hlv pep guardiola Carlos Tevez trong tuần ra mắt. Trải qua nhiều năm hoạt động bên dưới người hàng xóm Manchester United, đột nhiên, có một chút khác biệt giữa hai bên khi hai đội được so sánh. Đối với bóng đá trung lập thì chắc chắn là một điều tích cực khi thấy nhiều đội hơn cạnh tranh cho giải thưởng cao nhất của giải đấu, điều mà theo truyền thống được coi là hai con ngựa và tốt nhất là một cuộc đua ba ngựa. Manchester City không phải là đội đầu tiên chứng kiến sự thay đổi vận may, đó là những chủ sở hữu quá giàu mới. Chelsea được coi là may mắn khi có chủ sở hữu Roman Abramovich đến và biến một câu lạc bộ tầm trung thành một đội bóng thường xuyên giành được các danh hiệu và sẽ cạnh tranh trên các đấu trường cao nhất của châu Âu. Tuy nhiên, rõ ràng là niềm đam mê của ông Abramovich dành cho Chelsea dường như đã giảm đi khi đội bóng của ông đã phải vật lộn để chế ngự sức mạnh của giới thượng lưu châu Âu, dù ông đã cống hiến rất nhiều cho câu lạc bộ.
Có một giống chủ sở hữu câu lạc bộ bóng đá mới mặc dù sẵn sàng chi mạnh tay hơn những người như Chelsea, Manchester Utd và Real Madrid. Khi bạn nhìn vào những cái tên như Manchester City, PSG và Malaga, đây là những câu lạc bộ đang vượt qua ranh giới khi nói đến phí chuyển nhượng và tiền lương của cầu thủ. Với việc Man City chi khoảng 320.000 bảng một tuần cho tiền lương của Sergio Agureo, rõ ràng là rất ít câu lạc bộ giàu nhất châu Âu có thể hoặc sẽ cạnh tranh với mức lương đó.
Có hai phe tranh luận rằng việc bơm tiền vào game là tốt hay xấu, tuy nhiên nếu tiền được cung cấp cho chuỗi thức ăn thì sẽ có lợi cho những câu lạc bộ nhỏ hơn, những người sẽ nhận được phí chuyển nhượng cho những cầu thủ giỏi hơn của họ, tuy nhiên nếu phần lớn số tiền được chi cho tiền lương thay vì dành cho những câu lạc bộ cần nó nhất thì tất cả số tiền này sẽ nằm trong vùng lân cận nhỏ của những câu lạc bộ hàng đầu đó và các cầu thủ của họ.
Ở đâu có người chiến thắng, ở đó sẽ luôn có kẻ thua cuộc, chỉ cần hỏi người quản lý Arsenal, Arsene Wenger, suy nghĩ của ông về số tiền bổ sung này đã làm gì cho trò chơi. Rõ ràng là có những câu lạc bộ đang được điều hành như một doanh nghiệp và hoạt động vì lợi nhuận, tuy nhiên, có vẻ như không có khả năng một câu lạc bộ có thể duy trì cả hoạt động kinh doanh và truyền thống bóng đá tuyệt vời. Đối với Arsenal đơn giản chỉ biết rằng nếu họ không thể cạnh tranh với những người như Manchester City và United về tiền lương và phí chuyển nhượng, tuy nhiên, rõ ràng là làm việc với ngân sách dây giày không mang lại thành công như Arsene Wenger sáu năm không có danh hiệu đã chứng minh . Tuy nhiên, như câu nói “nếu bạn không thể đánh bại họ, hãy tham gia cùng họ”, đó chính xác là những gì Arsenal sẽ cần làm nếu họ sắp thi đấu một lần nữa và với sự hậu thuẫn tài chính mà họ có thì không có lý do gì khiến họ không thể.
UEFA đã cố gắng đưa ra một chính sách mới, trong đó một câu lạc bộ phải chứng minh rằng họ không chi tiêu nhiều hơn số tiền mà họ tạo ra, tuy nhiên, Manchester City đã chứng minh rằng luôn có cách để bẻ cong các quy tắc như họ dường như đã làm với mới rất hấp dẫn của họ tài trợ hợp đồng tàu với một tổ chức Trung Đông nổi tiếng.